Posted by: dolenh | April 21, 2008

Tại sao tôi viết blog này?

Tôi phải bắt đầu bài viết bằng câu khẳng định rằng tôi không phải là một người giỏi Anh văn, suốt từ xưa cho đến giờ. Cho đến hết đại học, tôi vẫn cho rằng mình chưa đủ trình độ để giao tiếp bằng tiếng Anh.

Tôi được học tiếng Anh từ lớp 6, theo chương trình bình thường tới lớp 12, tại những trường học cấp 2 và trung học gần nhà tôi để tiện đi lại. Hồi cấp 2, vì không có điều kiện, nên tôi cũng không theo học thêm bất kì môn nào ngoài giờ lên lớp chính. Lên cấp 3, tôi có một nhóm bạn thân đi học thêm Anh văn buổi tối tại Trung tâm ngoại ngữ cũng gần nhà, nên rủ tôi đi cùng. Tôi nhớ năm đó là gần cuối năm lớp 11. Hồi đó, có ba loại bằng Anh văn quốc gia, xếp từ thấp đến cao là bằng A, B và C. Vì đã có căn bản học từ lớp 6, nên tôi đăng kí học lớp bằng B, lớp B1 (thấp nhất), giáo trình được giảng dạy là Streamline 3. Tuy nhiên, tôi nhớ là mình chỉ học được hết lớp B1 hoàn chỉnh, sang đến lớp B2, phần vì ham chơi, lười học, phần thì không có tiền, phần thì tôi thấy không hứng thú nên sau đó đã nghỉ luôn.

Trong cấp 3, tôi học Anh văn tại trường, một tuần hình như 4, hay 6 tiết 45 phút. Tôi chỉ thuộc nhóm học khá, nghĩa là trên một số bạn khác, nhưng để được gọi là giỏi thì chưa bao giờ. Sở dĩ tôi học khá, là bởi vì các kì kiểm tra, lúc nào cũng chỉ kiểm tra ngữ pháp và từ vựng, nên khá dễ dàng. Nhưng tới năm lớp 12, khi có một cô giáo mới vào, bữa đầu tiên cô trò chuyện bằng tiếng Anh với lớp, tôi ngồi im như thóc, mà chẳng hiểu cô nói gì. Đến khi mấy bạn như Thùy Vy, Thanh Uyên hỏi lại cô bằng tiếng Anh, tôi hiểu là mình còn kém các bạn đó đến mấy chục bậc.

Lên Đại học, gần như tôi rất ít tham dự các buổi học Anh văn, vì kiến thức thường chỉ là ngữ pháp và từ vựng tôi đã biết rồi, nhưng phần nghe nói và giao tiếp thì chẳng có. Cho đến hết đại học, tôi vẫn cho rằng mình khá về từ vựng và ngữ pháp, nhưng chưa đủ trình độ để giao tiếp bằng tiếng Anh, đặc biệt là hoàn toàn không đủ tự tin để nói chuyện với người nước ngoài. Kĩ năng nghe-nói của tôi rất kém, đặc biệt là về nghe.

Sở dĩ tôi phải nói dông dài như thế để các bạn biết được nền tảng tiếng Anh của tôi, mà yên tâm rằng những gì tôi sắp viết ở bên dưới, là hoàn toàn ở mức cơ bản, giúp ta có thể đi lên từ con số 0.5 về nghe-nói, không sợ quá tầm. Hiện thời, tôi đang du học tại trường EPFL tại Thụy Sỹ, nơi được đánh giá là xếp số 1 thế giới về độ đa dạng quốc tịch trong SV và GV, nên trong trường, ngôn ngữ giao tiếp chủ yếu của tôi là tiếng Anh (bên cạnh việc sử dụng tiếng Pháp ở ngoài đường phố). Qua đây, tôi càng khẳng định điểm yếu của mình là có thật, mà đi học thêm ở ngoài thì tôi không có tiền. Vì vậy, tôi tìm mọi cách để tận dụng nguồn tài nguyên rẻ, mà cực kì phong phú: Internet!

Đã học theo kiểu này, và thấy mình tiến bộ rất nhiều, nên tôi rất muốn viết lại những kinh nghiệm mình có được để chia sẻ cho những bạn bè của mình, và những người vô tình vào blog của tôi 🙂 Nếu có điều kiện, trong tương lai tôi sẽ mời những bạn bè Việt Nam giỏi Anh văn của mình (rất nhiều người đang học nước ngoài) và một số bạn nói tiếng Anh mẹ đẻ cùng viết bài chia sẻ lên đây.

Posted by: dolenh | April 21, 2008

Học tiếng Anh với VOA qua mạng?

Trong bài viết này tôi muốn giới thiệu về VOA Special English, một nguồn học tiếng Anh hoàn toàn miễn phí, và bản thân tôi cảm thấy có ích cho mình.

VOA Special English (voaspecialenglish.com)

Ai cũng biết VOA (Voice of America) là đài phát thanh của Mỹ, rất nổi tiếng trên thế giới. VOA Special English là một bộ phận của VOA, cập nhật hàng ngày. Đây là một nguồn học Anh văn cực kì quý giá, đặc biệt là cho những người chưa giỏi Anh văn như tôi. Tại sao?

Thứ nhất, VOA Special English cơ bản chỉ sử dụng một bộ từ vựng khoảng 1500 từ (ngày xưa tôi đọc ở đâu đó nói rằng, trong giao tiếp hàng ngày, thông thường người Mỹ cũng chỉ sử dụng khoảng 1000 từ thông dụng). Các câu trong VOA Special English cũng tương đối ngắn, đơn giản, và không chứa các thành ngữ (idiom), điều gây ra khá nhiều rắc rối cho người học tiếng Anh.

Thứ hai, VOA Special English được đọc với một tốc độ chậm (bằng 2/3 tốc độ nói tiếng Anh bình thường). Điều này giúp người nghe có thể nghe từng từ một cách rõ ràng. Đa số mọi người thường biết từ, biết mặt chữ và cách viết từ đó, nhưng khi nghe đọc hoặc nói thì không nghe được vì không nhận ra cách phát âm. Vì vậy việc đọc chậm này là rất tốt, giúp ta làm quen với cách phát âm của Mỹ.

Thứ ba, mỗi bài của VOA Special English đều có bài văn bản kèm theo. Khi không nghe rõ từ nào, ta có thể dò lại bài văn bản này để tham khảo.

Để học Anh văn với VOA Special English, bạn có thể truy cập vào địa chỉ http://voaspecialenglish.com/ hoặc http://www.voanews.com/specialenglish/ . Tất cả các bài viết ở đây đều có một link ở ngay đầu, chứa file audio của bài viết. Ta có thể download về và bật nghe. Bạn có thể duyệt qua giao diện trang web để tìm các bài viết khác, và audio kèm theo nó. Nếu bạn quan tâm đặc biệt đến một chủ đề nào đó cụ thể, ví dụ như văn hóa, hay thành ngữ, hay giáo dục, bạn có thể sử dụng các link bên phải màn hình, trong phần Our programs, để mở riêng các bài viết của mục đó lên (hình chữ nhật màu xanh trong hình minh họa). Tôi tạm gọi đó là cách học theo bài viết.
Bản thân tôi thì sử dụng cách học theo ngày, nghĩa là tôi muốn mỗi ngày mình học riêng một cái gì đó khác với hôm qua. Cụ thể, bạn có thể xem minh họa trong hình bên dưới. Mỗi ngày, tôi sẽ truy cập vào địa chỉ của VOA Special English, sau đó, chọn chức năng Listen to Shows(nằm trong hình chữ nhật màu đỏ trong hình bên dưới).

Tôi hay thích sử dụng kiểu file MP3, nên tôi sẽ click vào link MP3. Máy tính của bạn sẽ tự động khởi động chương trình nghe nhạc mặc định, để bật “Show trong ngày” của VOA Special English. Nếu không muốn nghe trực tuyến, bạn cũng có thể download file về máy rồi nghe, bằng cách bấm phải chuột vào link mp3, sau đó chọn: Save target As, hoặc Save file As.

Một “show trong ngày” của VOA Special English thường gồm có 3 phần:

1. 10 phút tin về tình hình thời sự thế giới

2. Một bản tin ngắn khoảng 5 phút về phát triển, sức khỏe, giáo dục, kinh tế, hoặc dạy các thành ngữ thông dụng trong tiếng Anh

3. 15 phút kĩ hơn, nói về các kiến thức về khoa học, tin tức, lịch sử, văn hóa hoặc các câu chuyện nổi tiếng của Mỹ.

Khi học theo kiểu “show trong ngày” này, sẽ không có các bài viết kèm theo ngay lập tức, mà bạn phải tự tìm trên trang web, bằng cách chọn chương trình tương ứng, được liệt kê trong hình chữ nhật màu xanh bên tay phải của hình. VD, ngày hôm đó, trong show, bạn nghe 1 bài viết về kinh tế, thì bạn sẽ bấm vào link Economics Report ở bên tay phải, để xem danh sách các bài viết trong mục này, và tìm bài viết bạn vừa nghe.

Học theo kiểu này, ta không chỉ bổ sung về ngoại ngữ mà còn bổ sung được cho mình rất nhiều kiến thức về văn hóa, xã hội khác.

Posted by: dolenh | April 14, 2008

Tháng tư

Sáng nay tôi đi tìm mình

Bắt gặp một ngày trong xanh

Một ngày đầu xuân nhiều gió

Tháng tư chồi mọc đầy cành

Tháng tư chồi mọc đầy cành

Bắt gặp trong một ngày xanh

Sáng nay mình tôi đi tìm…

Đầu xuân một ngày nhiều gió

Đầu xuân một ngày nhiều gió

Tôi đi tìm mình sáng nay

Bắt gặp trong xanh một ngày

Tháng tư đầy cành chồi mọc

Tháng tư đầy cành chồi mọc

Một ngày nhiều gió đầu xuân

Một ngày trong xanh bắt gặp…

Mình tôi đi tìm sáng nay…

Lugano, 04/2008

Posted by: dolenh | January 8, 2008

Đỉnh núi

Đỉnh núi (Trần Đăng Khoa)

Ta ngự giữa đỉnh trời
Canh một vùng biên ải
Cho làn sương mong manh
Hóa trường thành vững chãi

Lán buộc vào hoàng hôn
Ráng vàng cùng đến ở
Bao nhiêu là núi non
Ríu rít ngoài cửa sổ

Những mùa đi thăm thẳm
Trong mung lung chiều tà
Có bao chàng trai trẻ
Cứ lặng thinh mà già

Áo lên màu mốc trắng
Tóc đầm đìa sương bay
Lời yêu không muốn ngỏ
E lẫn vào gió mây

Bỗng ngời ngời chóp núi
Em xòe ô thăm ta?
Bàng hoàng xô toang cửa
Hóa ra vầng trăng xa…

(không thích 2 khổ đầu lắm)

Posted by: dolenh | December 12, 2007

Nhớ quê hương

Bài hát này tôi biết khi còn học cấp 1 lúc ông tôi dạy tôi đánh mandoline. Hôm nay, thì tất cả đã xa.

Nhớ Quê Hương (sáng tác: Phạm Ngữ)

Đến nay thu tàn
Phương xa kìa chiếc én bay về
Khuất trong non ngàn
Riêng ta nhìn đâu thấy bóng quê
Kìa mấy nếp tranh
Đằng xa luyến bao làn khói sương
Kìa bóng lá xanh
Còn vương lấy tiếng chuông chiều buông

Sống xa một mình
Ta đau lòng nhớ tới quê nhà
Nước non bao tình
Sao tâm hồn ta thấy xót xa
Buồn nhớ cố hương
Lòng ta có bao giờ thắm tươi
Lúc ta mơ nhìn bóng quê người

Ôi quê hương biết bao trìu mến
Ôi quê hương biết bao tình mến
Dẫu phương trời xa ta bao giờ quên
Bóng tre xanh ngắt khi sương chiều xuống

Ôi quê hương biết bao tình mến
Ôi quê hương biết bao tình yêu
Thoáng xa xa tiếng sáo trong trời êm
Tôi mơ ngồi nhớ quê hương mỗi chiều

Lúc trăng đang dần, nhô cao đầu trên khóm tre già
Chúng ta quây quần, vui nô đùa bên mấy khóm hoa
Hoặc lắng ý nghe
Buông tiếng sáo mơ hồ ái ân
Phút giây êm đềm đã xa dần.

Nhạc Lệ Thu
Nhạc Khánh Ly

Posted by: dolenh | August 27, 2007

Entry for August 27, 2007

Hôm nay, ngày lễ Vu Lan ở VN.
Hôm nay, buổi họp đầu tiên cho PhD thesis.
Hôm nay, biết tin chuẩn bị xin visa cho ACM UIST và IEEE Tabletop, http://www.acm.org/uist/uist2007/, http://www.ieeetabletop2007.org

Posted by: dolenh | July 10, 2007

Toi mo

Posted by: dolenh | July 6, 2007

Dịch thơ bài Tĩnh dạ tứ

Hôm nay đọc blog của Ánh, tự nhiên cảm bài thơ Tĩnh dạ tứ của Lý Bạch, nên ngồi dịch thử.

Tĩnh dạ tứ – Lý Bạch Thi tiên

Sàng tiền minh nguyệt quang

Nghi thị địa thượng sương

Cử đầu vọng minh nguyệt

Đê đầu tư cố hương

Dịch nghĩa:

Ánh trăng chiếu sáng đầu giường

Ngỡ như sương trắng phủ sân nhà

Ngẩng đầu lên nhìn trăng sáng

Cúi đầu xuống nhớ quê cũ

Bản dịch của Trần Trọng Kim:

Đầu giường chợt thấy bóng trăng

Mập mờ trên đất ngỡ rằng sương sa

Ngẩng đầu trông vẻ gương nga,

Cúi đầu luống những nhớ nhà băn khoăn

Bản dịch của Hải Đà:

1-

Đầu giường trăng tỏ rạng

Đất trắng ngỡ như sương

Ngẩng đầu nhìn trăng sáng

Cúi đầu nhớ cố hương

2-

Giuờng khuya chăn chiếu tơi bời

Sương rơi phủ đất ngỡ đời chiêm bao

Ngẩng đầu trăng sáng trên cao

Cúi đầu ngấn lệ nghẹn ngào… cố hương

Bản dịch của Đỗ Lệnh Nhảm quỷ

Đầu giường mộng, trăng lung linh

Sương trăng trắng lối giật mình nhớ quên

Ngẩng đầu nuốt giọt tơ đêm

Cúi đầu vuốt mặt đầy thềm bóng quê…

Lausanne, thứ 7 ngày 07/07/2007 (tròn một năm ngày xa quê)

Posted by: dolenh | July 6, 2007

Thợ lặn gặp tai nạn

Doc duoc tren blog mot nguoi ban (da gap mat ngoai doi va tin cay duoc), co mot tai nan lam mot nguoi tho lan bi tan phe. Ai co long hao tam co the dong gop duoc mot chut tien de giup mua xe lan cho nguoi nay thi lien he blog cua ban Duy nay.

http://blog.360.yahoo.com/blog-TEhE1lomdKpadIvP7OBjeEd.5NwDpkE-?cq=1

Posted by: dolenh | June 1, 2007

Leo núi

Không viết được blog thì đi đọc và sưu tầm về vậy.

…Là bởi vì đôi khi mình thấy cuộc đời giống hệt như một cuộc leo núi.

Thoạt đầu là những bước thang nhỏ và đều đặn, thường thì chúng có sẵn để mà leo.

Có những đoạn nghỉ, sau đoạn nghỉ này sẽ là một bậc thang cao hơn. Người ta có thể phải cố nhiều sức hơn để trèo tiếp, hoặc là dừng lại ở cái mức đó. Hoặc chỉ dừng lấy sức rồi chầm chậm trèo lên sau, hoặc là dừng lại hẳn.

Khi dừng lại hẳn, có thể xây nhà và ở mãi đấy, hay đi loanh quanh một vòng để lên cao theo đường xoắn ốc, vốn mất rất nhiều thời gian mà nhiều khi đi mãi lại thấy mình lại quay về chỗ cũ, nhưng lại nhẹ nhàng và không mất sức nhiều.

Vì có niềm tin rằng trèo lên càng cao thì càng có nhiều hoa trái, và nhìn xuống thì khung cảnh càng hoành tráng và rực rỡ. Sự thực thì cũng còn tuỳ vị trí, nhưng người ta vẫn cứ thích trèo lên cao.

Mỗi người đều có một lộ trình trèo riêng, cũng như có một cuộc đời riêng của mình. Nhiều khi họ cũng liếc qua nhà hàng xóm để so sánh “thấp cao”, nhưng rốt cuộc thì chuyện đó cũng không có ý nghĩa gì, bởi vì hành trình rất khác. Có những người chỉ dừng dưới thấp, nhưng lại tìm được một khung cảnh đẹp, và cuộc đời họ cứ thế nở đầy hoa trái. Lại có những người được tìm được những bậc thang có sẵn và cứ thế đi lên cao không mấy khó khăn (đừng nói là họ không giỏi nhé, họ giỏi trong việc nhìn được các bậc thang và biết đều đặn leo lên). Nhưng hầu hết những người còn lại luôn trèo lên khó khăn, bởi càng lên cao càng không có bậc thang, và vách núi càng dốc, và tốc độ càng chậm lại.

(trích blog của Hiên kể chuyện leo núi không được, đành phải tuột xuống)

Older Posts »

Categories